Tại buổi tiếp xúc cử tri ở Hà Nội ngày 15/12/2025, Tổng Bí thư Tô Lâm đã công khai thừa nhận tình trạng tiêu cực trong hệ thống quan trắc môi trường không khí ở khu vực thủ đô Hà nội.
Ông Tô Lâm cho biết cơ quan công an đã phát hiện việc thông đồng giữa cán bộ trạm quan trắc và các nhà máy gây ô nhiễm để làm sai lệch số liệu. Theo lời ông Lâm, nếu không có sự “ăn tiền”, nhiều cơ sở sản xuất đã buộc phải di dời khỏi khu vực nội đô.
Phát biểu này ngay lập tức thu hút sự chú ý của dư luận, bởi nó đặt vấn đề ô nhiễm không khí Hà Nội không chỉ là hệ quả của phát triển đô thị thiếu kiểm soát, mà còn liên quan trực tiếp đến tham nhũng và lợi ích nhóm.
Các chuyên gia môi trường từ lâu đã nghi ngờ độ tin cậy của một số chỉ số công bố chính thức, nhất là khi nồng độ bụi mịn PM2.5 thường xuyên vượt ngưỡng an toàn theo khuyến nghị của Tổ chức Y tế Thế giới.
Tuy nhiên, điều gây tranh luận là sự khác biệt trong cách tiếp cận chính sách giữa các cấp lãnh đạo. Trong khi Tổng Bí thư nhấn mạnh trách nhiệm của các nhà máy và cán bộ quản lý.
Thì Thủ tướng Phạm Minh Chính trong thời gian qua lại thúc đẩy các biện pháp kiểm soát phương tiện cá nhân, bao gồm chủ trương hạn chế xe máy chạy xăng tại khu vực nội thành Hà nội. Với lý do giảm phát thải giao thông và cần phải thúc đẩy chuyển đổi sang phương tiện chạy điện.
Giới quan sát cho rằng hai cách tiếp cận này phản ánh sự thiếu đồng bộ trong điều hành. Nếu nguồn ô nhiễm lớn đến từ các cơ sở công nghiệp được “bảo kê” để tồn tại, thì việc siết chặt quản lý xe chạy xăng là biểu hiện của nhóm lợi ích.
Công luận cho rằng, câu hỏi đặt ra không chỉ là ai phải chịu trách nhiệm, nhưng điều quan trọng hơn là cần xử lý đến nơi đến chốn các lãnh đạo có biểu hiện trục lợi cho các nhóm lợi ích.
Hồng Lĩnh – Thoibao.de










